Quy tín ngâm
歸信吟
淚墨灑為書, Lệ mặc sái vi thư,
將寄萬里親。 Tương kí vạn lí thân.
書去魂亦去, Thư khứ hồn diệc khứ,
兀然空一身。 Ngột nhiên không nhất thân.
孟郊 Mạnh Giao
Chú.
- 歸信 quy tín: thư viết về nhà.
- 淚墨 lệ mặc: mực bằng nước mắt, lấy nước
mắt làm mực.
- 將 tương: (phó từ) sắp, sẽ; vừa, mới.
- 萬里親 vạn lí thân:
người thân nơi xa xăm.
- 書 thư: thư
tín.
- 去 khứ: gởi
đi.
- 兀然 ngột nhiên: mờ mịt, đột nhiên, còn.
- 空一身: chỉ còn lại cái xác (không hồn). 空 không (phó từ): chỉ, thế thôi.
孟郊 Mạnh Giao (751—814) nhà thơ thời
Trung Đường. Ông cùng với Giả Đảo được các nhà văn học sử xếp vào trường phái
“Khổ ngâm”. Hai ông lo gọt dũa câu thơ đến quên ăn quên mặc, đến nổi người đời
gọi là “Giao hàn Đảo sấu” (Mạnh Giao rét lạnh, Giả Đảo gầy gò).
Nghĩa. Khúc ngâm
gởi thư về nhà.
Lấy nước mắt làm mực vẩy lên mà thành thư, rồi gởi cho người
thân xa vạn dặm.
Thư đi rồi hồn vía cũng đi theo, chỉ còn lại cái xác không.
Tạm dịch.
Vẩy nước mắt thành thư,
Gởi người thân xa ngái.
Thư đi lòng bỗng dại,
Người như xác không hồn.
Comments
Post a Comment